Cầu Đò Lèn
Cái tên gợi tính . . .  ghen:
- Đã cầu Lèn còn đò chen vào nữa!?
 
- Không!
Trên sông Lèn xanh như nét vẽ
Chỉ một chiếc cầu
Thanh thanh
Chắc khỏe
Vươn ra
Như nhánh ngang một cây đa cổ thụ
Hàng cột trụ
Như hàng rễ dọc cành
Hút tận cùng mạch nước trong xanh
Nuôi xanh mãi màu xanh trên chiếc cầu xanh mát
 
Khi chúng tôi đến trên Đài quan sát
Đã thấy Cầu Lèn đổ gục trên sông
Mố cầu bật tung
Lạnh lùng
Đỏ quạch
Thân cầu gãy còn tươi màu cẩm thạch
Nhúng xuống mặt sông xa
Như thân thể cây đa
Tước toe chằng chịt
Ngã xuống rườm rà
Trên dòng sông im ắng

Nhưng vẫn thấy hai đường ray sáng trắng
Gối trên trụ cầu còn thẳng
Vút sang
Khi chiều vừa tắt nắng
Những người thợ cầu
Thoăn thoắt
Không phải ánh lửa hàn
Mà dùng ánh mắt
Ghép cầu
Cho đoàn tàu hối hả lao mau
Gửi lại tiếng còi ngân rung hàng tà vẹt
Ấm như tiếng kèn clarinet
Trong một dàn nhạc nhẹ thân quen
Vẫn đêm đêm
Vang lên
Đúng hẹn

Ấp sưởi hai hàng ray thép đẫm sương!
Sáng mai ra
Lại nhanh nhẹn
Quay guồng
Kéo những đoạn cầu về
Sơ tán!
Cứ như thế
“Sự sống chẳng bao giờ chán nản”
 
Ở Đò Lèn
Không có đò
Chỉ có cầu chen chúc
Cầu cáp
Cầu phao
Cầu sắt
Cầu tre
Đều con đẻ của chiếc cầu đã gục
 
Ai đi qua Cầu Lèn đêm vắng
Hãy lặng nhìn và hãy lắng nghe:
Nghe tiếng lăn sắc ngọt dưới bánh xe
Nhìn ánh đèn quét đường ray lóa mắt:
Tàu điêzen trườn qua cầu sắt
 
Hãy lắng nghe tiếng thì thào óc ách
Dưới cầu phao chờ những chuyến xe qua
Hãy nhìn khi hai bánh đầu chớm ghếch
Dẫn xe ra
Mặt nước sánh một nụ cười duyên dáng
Hàng gỗ nghịch huých vai nhau xủng xoảng
Đèn gầm soi những hàng phao thấp thoáng
Thở phập phồng
Xao xuyến cả trời sao
Lan mãi nụ cười trên sóng lao xao
 
Và trên cao
Chiếc cầu treo mắc võng
Ru đoàn xe đong đưa dướn sang ngang
Nghe gió reo trên giàn mướp ngụy trang
Nhìn thành xe chìa những cành vàng lá
Quệt thành cầu như chia tay vội vã
Hãy nhớ nhìn giọt sao Mai nháy lửa
Nhún nhẩy trên vành lái chơi vơi
Như thể xe bơi
Lạc giữa trời
Sương bạc
 
Mỗi chiếc cầu
Một dây đàn
Rung nhạc trong đêm
 
Hãy chờ xem
Pháo gác
Cựa rào rào
Sắp rót lửa
Cho trời cao
Sáng rực!
 
Cầu Đò Lèn
Giờ mát mẻ lời khen:
- Một bến Lèn xưa mà nay chen lắm cầu ghê quá!
 
- Vâng!
Giống đa xanh Việt nam không lạ
Gốc dẫu ngã xuống rồi
Hàng rễ phụ vẫn còn nuôi xanh lá
Và,
Có thể lấy cành
Đem ươm thành
Muôn vạn
Cây xanh!











 
Related poetrys
Em

mai hien di dong da nang

 

mái hiên di động đà nẵng

 

mái hiên di động tại đà nẵng

 

mai hien di dong tai da nang