Em đã đến!

Em mở cửa vào

Anh bổ nhào

Ôm em

Xiết chặt!

Hôn! Hôn! Hôn!

Anh hôn vào mắt

Hôn! Hôn! Hôn!

Anh hôn vào môi

Anh hôn từ bàn chân lội dưới mưa trôi

Hôn đến bàn tay cóng tê, lạnh buốt

Hôn lên bầu ngực căng tròn thổn thức

- Im! Im để nghe tiếng rên hạnh phúc

Nghe xương chuyển khắp người răng rắc vì ôm!

- Không!

Không ôm!

Không hôn!

Phải bế, phải bồng!

Phải tung em lên cao

Phải hứng em xuống ghế

- Bế!

Bế em quay cuồng

Trống ngực nổ vang!

- Sao? Sao lại mở toang?

- Không phải tại em!

- Không phải tại anh!

Tại bàn tay Chúa!

- Cửa! Kìa anh ...

Anh chưa đóng cửa!

Đừng đóng cửa anh ơi!

- Cháy!

Cháy bỏng đôi môi!

Sôi!

Sôi trào nước mắt!

- Bắt!

Em phải bắt anh

Tống vào nhà ngục!

- Giam!

Em phải giam anh chung thân trong trái tim em!

- Đừng!

Đừng thả anh ra khỏi tòa ngục báu!

Đừng để anh chơi vơi giữa chốn không tình.


Ôi! Thơ bắt nguồn từ đây!

Từ nỗi đau ngọt ngào có thực.

Tìm được nửa của mình sung sướng thế này đây!

Dịu ngọt dường này đã thỏa bao ngày chua xót đắng cay

Hạnh phúc dường kia đã thỏa bao năm trườn trên bất hạnh!

 
Để le lói cuộc đời

Nến phải cháy từ tim

 

Cháy bỏng ngọn lửa tim

Cho đến phút cuối cùng vẫn cháy

Em ơi!

 

                                              THI NHÂN
Related poetrys
Em

mai hien di dong da nang

 

mái hiên di động đà nẵng

 

mái hiên di động tại đà nẵng

 

mai hien di dong tai da nang