Chẳng hiểu tự bao giờ

Em đã yêu anh

Lẽ tự nhiên

Như cỏ xanh với đất

Trời bỗng cao chất ngất

Biển như bỗng xanh hơn

Những con sóng dập dờn

Bỗng biết nói bao điều âu yếm lạ!

 

Vòng tay anh sao xiết em chặt quá

Những con đường đã ở phía rất xa

Biển xanh ngoài cửa sổ rộng bao la

Và rừng thông

Ai bảo

Mà thắp nến đứng hai hàng

Run rẩy thế?

 
Sao thấy mình thơ bé

Sao bỗng thấy trinh nguyên

Như giây phút thần tiên

Trời giao hòa với đất

 
Ôi tình em rất thật

Tựa muối biển mặn mòi

Chỉ xin anh - Vầng dương sáng soi

Hãy che chở cho em

Một chút tình thơ dại!

                        Sơn Ca
Related poetrys
Em

mai hien di dong da nang

 

mái hiên di động đà nẵng

 

mái hiên di động tại đà nẵng

 

mai hien di dong tai da nang