Mỗi lần em đến thăm anh
Vui như “liền chị liền anh” buổi đầu
“Đương quan họ” chẳng qua cầu
Mà hương nước mát thắm sâu dáng hình
Nghèo không cơm tám cá chim
Ruột bầu ngọt giọng những nhìn mà say!
 
Gần nhau nào được mấy ngày
Mà nuôi ấm mãi tim này, em ơi!
Ra sông lại nhớ tới người
Lên tàu nhớ mãi nụ cười nghé theo
Tình như mạch suối trong veo
Tàu rời ga vẫn lâu lâu tay cầm
Chưa xa nhau được một tuần
Mà sao đã thấy bước chân bồn chồn!
 
Tiễn em đi chẳng kịp hôn
Mắt chỉ ánh lên gửi em ngọn lửa
Anh muốn ca lên, hát lên nhiều nữa
Câu giã bạn thiết tha “người ở đừng về”
Cung bỗng, cung trầm, sâu lắng đê mê
Người ở đừng về, đừng về em nhé
Đành vậy, dằn lòng, áo em em để
Đêm lạnh anh nằm anh đắp lấy hơi
Con cá thia vàng say chậu lắm, em ơi!
 
Em lại xa khơi, nắng tràn gió lộng
Anh hóa làm mây lướt ngàn lớp sóng
Biển rộng vô vàn mà mây vẫn trôi qua
Có trở lực nào cản được tình ta!
 
Anh tiễn em về nhưng mùa Xuân đang đến
Ta hẹn một lời, ơi em yêu mến
Quan họ câu này em nhé, đừng quên
Dành dụm đôi giờ “đến hẹn lại lên”!
Related poetrys
Em

mai hien di dong da nang

 

mái hiên di động đà nẵng

 

mái hiên di động tại đà nẵng

 

mai hien di dong tai da nang