Lần đầu tôi đến Tây Nam

Không xe, lội bộ tắt ngang cách rừng

Giữa trưa trời nắng phừng phừng

Mồ hôi nhễ nhại phải dừng nghỉ chân


Tình cờ tôi lại gặp em

Cũng đang ngồi nghỉ ở bên gốc xoài

Hỏi em, không nói, chỉ cười

Nghe xong, cứ: Dạ! Dạ ... hoài, đến thương

Có bi đông nước, em nhường

Còn dành cho phía rợp hơn tôi ngồi

 
 Chuyện đời tưởng có thế thôi

Nào ngờ duyên phận xe tôi với nàng

Gần nhau có một đoạn đường

Cảm thương cái nắng mà vương sợi tình


Mười năm tổ ấm gia dình

Mỗi lần nhắc lại chuyện mình thấy vui!

Ngượng ngùng, em khẽ trách tôi:

- Chuyện xưa còn cứ nhắc hoài! Ghét ghê!

                     1987
              Nguyễn Huy Ước
Related poetrys
Em

mai hien di dong da nang

 

mái hiên di động đà nẵng

 

mái hiên di động tại đà nẵng

 

mai hien di dong tai da nang