Dẫu đã yêu em tự thưở ban đầu

Không dám nói nên tôi thành xa lạ

Em bé bỏng, còn tôi khờ khạo quá

Em vô tư, tôi nghiêng ngả âo sầu

Đi rất dài mới đến được gần nhau

Thời gian đã mờ phai bao chuyện cũ

Mà tình yêu cứ đơm chồi, kết nụ

Tôi dâng cho em trinh nguyên

Trong giao hòa em ngủ có bình yên?

Em có biết trong lòng ai thao thức

Và có biết trái tim nào rạo rực

Có giấc mơ nào náo nức trong em?


Sáng mai ra trở dậy sóng triều lên

Con thuyền cũ đưa em về bến cũ

Tôi một mình bên bờ hoang sóng vỗ

Hoàng hôn mờ phủ tím cánh buồm xa!

                      TRƯƠNG ĐÌNH TUYỂN
Related poetrys
Em

mai hien di dong da nang

 

mái hiên di động đà nẵng

 

mái hiên di động tại đà nẵng

 

mai hien di dong tai da nang