Bỗng ngừng giữa trang viết

Lòng thảng thốt một điều

Muốn kêu lên: Anh yêu!

Em nhớ anh nhiều lắm!


Nhớ anh trong giấc ngủ

Nhớ anh lúc ngồi ăn

Cả khi đã được gần

Cũng vẫn còn thấy nhớ!

 
Quả là mình tham quá!

Chẳng biết làm thế nào

Giá tan được vào nhau

Như muối hòa trong biển

 
Nhớ cả khi hờn giận

Em hay dỗi ... Anh buồn

Rồi sau đó lại thương

Vỗ về như trẻ nhỏ

 
Lạ lùng thay cái nhớ

Diệu kỳ thay cái yêu

Phải đó là hạnh phúc

Thế gian ơi có nhiều?


              HỒNG NGÁT
Related poetrys
Em

mai hien di dong da nang

 

mái hiên di động đà nẵng

 

mái hiên di động tại đà nẵng

 

mai hien di dong tai da nang