Anh kể em nghe chuyện mỏm đèo
Nơi đài quan sát đứng cheo leo
Có làn mây bạc về quấn quýt
Có tán si già để trăng treo
 
Có nhành hoa tím đọng đầy sương
Giọt sương chúm chím đến là thương
Có chú chim rừng nghiêng cổ hót
Tiếng hót reo hòa trong tiếng chuông
 
Em ạ, núi này dáng vấn vương
Căng tròn như bộ ngực Trường Sơn
Mát rượi màu xanh quân phục mới
Dưới trời xanh biếc, lá xanh vươn.
 
Gió vén bức màn sớm lên cao
Làn sương bay trước, nắng bay sau
Hoa rừng còn ngậm sương tròn nụ
Ong bướm chim trời đã lao xao
 
Lên đỉnh đèo cao tim rộn rã
Cây vui lá vẫy, đá đòi thơ
Chỉ núi cùng cây sao yêu thế
Đứng gác một mình chẳng trọi trơ
 
Núi thơ thanh cảnh một chiếc lều
Phên hở, gió lùa tiếng võng kêu
Vẳng lọt vào lều lời chim hót
Thánh thót tan dần trên khóm rêu
 
Lều nhỏ đơn sơ qúy tựa nhà
Lưng trời mây núi gió bao la
Đêm đêm đứng gác hồn man mác
Thẳm dưới xa đưa một tiếng gà!
 
Em a! Đỉnh đài gần mây lắm
Giọt mưa đưa khẽ, nét rất êm
Nắng đến tinh sương, trăng về muộn
Tiếng sấm trên này nghe to thêm!
 
Tầm cao chiếm lĩnh, phóng tầm xa
Mắt thần canh giữ đất quê ta
Ống kính làm quen từng khe núi
Từng hướng lẻn vào những Con ma
 
Bom nổ nơi nào trên đất nước
Ngực núi yên lành cũng rung lên
Trinh sát càng hăng lung truy địch
Phóng mạnh tia nhìn tựa phóng tên!
 
Lên đèo phải mấy bận giải lao
Đế giày bươm nát, dạ không nao
Muốn bắt hùm thiêng: Vào hang cọp
Muốn giữ trời cao: Phải thế cao!
 
Ngày ngày mắt dõi bóng mây chao
Đêm se se gió, dạ nao nao
Em ở trên đồi . . . Nơi xa ấy
Đỉnh đèo bỗng nhớ đỉnh đồi sao!
 
Anh kể, nghe rồi em chớ ghen:
- Yêu đèo hơn cả nỗi yêu em?
- Một mai trời lại xanh trong lại
Anh lại trở về! Thế em nghen!
Related poetrys
Em

mai hien di dong da nang

 

mái hiên di động đà nẵng

 

mái hiên di động tại đà nẵng

 

mai hien di dong tai da nang